Với tính ứng dụng, Triết Lý Võ Đạo có nội hàm là Tam Chân (ba chân lý rốt ráo của Võ Đạo cần quán triệt) và Tứ Xứng (tương ứng với các trình độ truyền dạy mà người học phải hội đủ những phẩm chất để xứng đáng được truyền), và là kim chỉ nam hướng dẫn cho người học một cách xuyên suốt trên Con Đường Võ Đạo.
Chiến thắng vĩ đại nhất của người học võ không phải là chiến thắng kẻ khác mà là chiến thắng bản thân, chiến thắng những đam mê thấp hèn, chiến thắng cái Tôi “Vĩ Đại” dốt nát, chiến thắng những chủ quan một chiều chật hẹp, những hoang tưởng về đỉnh cao vũ trụ… “Hiểu được bản thân là Anh, Thắng được bản thân là Hùng”.
Đây không phải là một chân lý diễn đạt theo kiểu thậm xưng, mà là một thái độ hành xử rất cụ thể, không chỉ đúng với Võ Học mà rất đúng trong mọi hoàn cảnh xã hội, nhất là đối với một xã hội vẫn còn sự ganh đua, tranh giành, quay cuồng giữa bài toán “Cho” và “Nhận”. Đây chính là cốt lõi uyên nguyên của mọi tranh chấp và xung đột trên thế giới hiện nay, là một lập trình đã sai cơ bản của vấn đề sinh tồn nhân loại. Võ Đạo lấy quan niệm bao dung “Yêu người trước nhất và ghét người sau cùng” làm nền tảng hành xử, hãy cho đi để mà nhận và nhận để mà cho, lấy việc bù đắp cho người khác trước rồi mới tới lượt mình thụ hưởng thành quả. Phải an được mình, làm ổn định được một vật mới làm cho những vật khác, việc khác ổn định. Đối với người muốn đến với Võ Đạo, đây là một phương pháp rốt ráo, bắt buộc để rèn luyện tư duy, cảm xúc và hoàn thiện hành vi.
Người học trò đến với thầy, đến với Vịnh Xuân phải Chân Thành mới xứng đáng được thầy Chân Truyền (dạy cho cái Thật của Vịnh Xuân).